✨Danh sách di sản thế giới tại Thụy Điển
Ủy ban Di sản thế giới của UNESCO là nơi có tầm quan trọng trong việc gìn giữ các tài sản văn hóa và tự nhiên theo Công ước Di sản thế giới được hình thành vào năm 1972. Thụy Điển phê chuẩn công ước vào ngày 22 tháng 1 năm 1985, từ đó, các di tích và địa danh của quốc gia này đủ điều kiện để được công nhận là Di sản thế giới của nhân loại. Tính đến năm 2017, Thụy Điển có tổng cộng 15 di sản thế giới bao gồm 13 di sản văn hóa, 1 tự nhiên và 1 hỗn hợp.
Cung điện Drottningholm được công nhận vào năm 1991 là di sản đầu tiên của Thụy Điển, trong khi di sản mới nhất được công nhận là Nhà nông thôn Hälsingland được công nhận vào năm 2012. Di sản tự nhiên duy nhất của Thụy Điển là Bờ Biển Cao/Quần đảo Kvarken và di sản hỗn hợp duy nhất của Thụy Điển là Vùng đất Laponia.
Thụy Điển có 2 di sản xuyên quốc gia (chung với một hoặc nhiều quốc gia khác) đó là: Bờ Biển Cao/Quần đảo Kvarken (chung với Phần Lan) và Vòng cung trắc đạc Struve (chung với 9 quốc gia khác của Bắc và Đông Âu)
Danh sách
Dưới đây là danh sách các di sản thế giới tại Thụy Điển.
- Tên: Tên chính thức trong danh sách của UNESCO
- Hình ảnh: Một hình ảnh về di sản.
- Vị trí: Tên hạt nơi hiện diện di sản đó, có thể là một hoặc nhiều hạt khác nhau.
- Năm công nhận: Năm được chính thức công nhận, có thể có năm mà di sản đó được điều chỉnh ranh giới hoặc mở rộng.
- Số liệu UNESCO:Bao gồm tham chiếu trên trang chính của UNESCO, thể loại và tiêu chuẩn được công nhận. Từ (i) đến (vi) là các giá trị văn hóa, trong khi từ (vii) đến (x) là các giá trị tự nhiên.
- Mô tả:Mô tả khái quát về di sản và lý do được công nhận hoặc lý do bị đưa vào danh sách di sản thế giới bị đe dọa (nếu có).
Danh sách dự kiến
Ngoài các địa điểm ghi trong danh sách Di sản thế giới, các quốc gia thành viên có thể duy trì một danh sách các địa điểm dự kiến ddeer xem xét đề cử công nhận trong tương lai. Đề cử cho danh sách Di sản thế giới chỉ được chấp nhận nếu địa danh đó đó đã được liệt kê trước đó trong danh sách dự kiến. Tính đến năm 2016, Thụy Điển mới chỉ có 1 địa điểm trong danh sách này:
- Nguồn gốc của hệ thống sinh học (2009) - bao gồm Råshult (nơi sinh của Linnaeus), Vườn Linnaeus, Bảo tàng Linnaeus, khu bảo tồn thiên nhiên Hågadalen-Nåsten, khu bảo tồn thiên nhiên Fäbodmossen, Ấn bản Herbationes Upsalienses, Årike Fyris và bảo tàng lịch sử Linnaeus' Hammarby thuộc Đại học Uppsala.